Ngô Nhân Dụng
10/2/2022
Hình: Quân nhân Ukraine tại một vị trí
tiền tiêu gần Zolote, Ukraine, 7 tháng Hai.
Bây giờ mọi người chỉ nói tiếng
Ukraine! Một vài bạn trẻ vô tình xổ ra mấy tiếng Nga đều bị người chung quanh
trợn mắt nhìn, phải ngưng và quay trở lại với tiếng mẹ đẻ!
Ngân hàng Trung ương Âu châu mới
báo động các ngân hàng thương mại phải chuẩn bị đối phó vì tin tặc Nga có thể tấn
công phá rối hệ thống máy vi tính, tin học, theo bản tin Reuters. Trong cuộc đối
đầu giữa Nga với Ukraine, Mỹ và các nước Âu châu không phải chỉ là phô trương
quân đội, vũ khí mà còn mặt trận thông tin.
Tháng trước chính phủ Anh báo động ông Putin âm mưu lật đổ Tổng thống Volodymyr Zelensky để một chính phủ thân Nga lên cầm quyền ở Ukraine. Mỹ lại mấy lần báo động quân Nga đã tụ tập đủ 70%, rồi 80% sẵn sàng tiến sang Ukraine. Sau đó, Mỹ lại cảnh cáo Nga sắp tung ra một video ngụy tạo cảnh quân Ukraine tấn công quân Nga để ông Putin kiếm cớ đánh trả đũa. Báo The Wall Street Journal coi các thông tin đó là một món võ mới của Mỹ: Tiết lộ các tin tức tình báo, để ngăn chặn trước khi ông Vladimir Putin ra tay. Chiến thuật này có vẻ đạt kết quả. Ông Putin có dịp tố cáo Mỹ tung tin giả để đánh lừa thế giới, nhưng vẫn điều tra coi tình báo Mỹ lấy các tin mật đó từ đâu ra!
Dân Ukraine không đủ phương tiện
tham dự cuộc chiến thông tin và tâm lý này. Nhưng họ vẫn lo phòng thủ: Bảo vệ
niềm tin vào dân tộc trước cuộc tấn công của một đế quốc vốn coi là “anh em một
nhà.” Một phương pháp tự vệ là giữ gìn ngôn ngữ! Lớp trẻ tuổi 20 ở Ukraine đang
hô hào sử dụng tiếng mẹ đẻ trên các mạng xã hội.
“Tôi nghĩ rằng bây giờ chỉ còn một
vũ khí là ngôn ngữ. Tôi muốn bảo vệ cá tính cuối cùng của dân tộc,” anh Andrii
Shymanovskiy, một diễn viên 23 tuổi nói. Từ năm ngoái Shymanovskiy đã làm nhiều
video cổ động toàn dân bảo vệ tiếng Ukraine, chương mục của anh trên TikTok được
hàng triệu người ủng hộ.
Bảo vệ tiếng Ukraine cũng khó! Ngôn
ngữ hai dân tộc cùng chung một gốc Tư Lạp Phu (Slavic). Hiện nay 37% người
Ukraine thường xuyên dùng tiếng Nga hoặc tiếng mẹ đẻ, nhiều bằng nhau. Trong công
việc hàng ngày 21% dùng cả hai ngôn ngữ. Chỉ có một nửa dân số dùng tiếng
Ukraine trong gia đình, 30% dùng tiếng Nga từ khi sinh ra, nhiều gia đình dùng
cả hai, dân miền quê nói một thứ tiếng pha trộn, gọi là Surzhyk.
Tiếng Ukraine mới phát triển theo
chiều hướng riêng từ thời Trung Cổ, đến thế kỷ 17 mới thông dụng. Chữ Ukraine dùng
mẫu tự ABC theo lối “Cyrillic”như tiếng Nga. Từ năm 1804 cho đến khi dành được độc
lập, trong đế quốc Nga hoàng tiếng Ukraine bị cấm dùng; chỉ thông dụng trong miền
đất phía Tây; và được duy trì nhờ các bài ca dao, các ca sĩ đi hát dạo và một số
nhà văn.
Những người Ukraine nói tiếng Nga
hàng ngày cũng không phải vì thế mà “thân Nga.” Chính Tổng thống Volodymyr
Zelensky, người đang đối đầu với ông Putin, cũng nói tiếng Nga từ thủa bé, trước
đây ông nổi tiếng trong các màn hài hước toàn tiếng Nga. Trước khi ông Zelensky
đắc cử, năm 2019 chính phủ Ukraine đã ban hành một đạo luật ghi nhận tiếng
Ukraine là ngôn ngữ chính thức, phải dùng trong việc hành chánh và giáo dục.
Trong thương mại, phải dùng tiếng Ukraine khi tiếp khách hàng trừ khi người ta
yêu cầu dùng tiếng Nga. Trong ngành truyền thông, các đài ti vi và phim ảnh phải
dùng tiếng Ukraine.
Chính phủ Nga đã phản đối đạo luật
trên, gọi đó là một chính sách “phát xít” về ngôn ngữ. Ngoại trưởng Sergei
Lavrov tố cáo Ukraine đang tuyên chiến với tiếng Nga! Năm 2014 ông Putin cho quân
đánh chiếm bán đảo Crimea cũng nêu lý do là đa số dân ở đó nói tiếng Nga. Ông
quả quyết trong một bài báo rằng Ukraine và Nga là “một dân tộc!”
Nhưng người Ukraine biết rằng ngôn
ngữ là một yếu tố quyết định hồn tính dân tộc mình. Dân ở thủ đô Kyiv, và các
thành phố lớn như Kharkiv bây giờ ngày càng nhiều người bỏ không dùng tiếng
Nga, chỉ dùng tiếng mẹ đẻ.
Người Việt Nam có thể thông cảm với
những người như anh Shymanovskiy. Chúng ta đều nhớ câu: “Tiếng ta còn, nước ta
còn.” Câu nói của Phạm Quỳnh đã giải thích lịch sử. Các sử gia Lê Thành Khôi,
Keith Taylor và Lê Mạnh Hùng đều công nhận nếu không giữ được tiếng nói trong một
ngàn năm Bắc thuộc, thì chắc bây giờ Việt Nam đã trở thành một tỉnh của Trung Quốc,
như dân Quảng Đông, Vân Nam.
Các dân tộc còn tồn tại đều nhờ
giữ gìn được tiếng nói. Trong cuốn Đứng Vững Ngàn Năm, chúng tôi đã kể
chuyện dân Phần Lan. Họ bị các đế quốc Thụy Điển và Nga thay phiên nhau thống
trị trong gần một ngàn năm, không khác gì người Việt Nam bị nhà Hán, nhà Đường đô
hộ. Nhưng đến thế kỷ 19, 20 họ đã giành được độc lập. Yếu tố quan trọng nhất là
các nông dân vẫn dùng tiếng nói của tổ tiên. Một phong trào nổi lên tìm cách phục
hồi, phát triển ngôn ngữ, trở thành động cơ đoàn kết dân tộc. Giữa thế kỷ 18, dân
số Phần Lan là 428,000 người (hiện nay đã lên 6 triệu dân). Với một số dân nhỏ
như thế, họ vẫn giữ được tiếng nói để xây dựng một quốc gia tồn tại đến bây giờ.
Trong nước Nam Tư trước đây, người
Serb chiếm đa số và nắm hết quyền hành; họ cũng muốn phổ biến tiếng Serb trong
cả liên bang. Khi Nam Tư tan vỡ từ 1991, dân Bosnia tách ra, cổ động cho “quốc
ngữ” của mình. Sau hiệp ước Dayton năm 1995, tiếng Bosnia được công nhận ngang
hàng với tiếng Serbo-Croat, ngay trong các vùng có người Bosnia cư ngụ ngoài lãnh
thổ của họ. Khi Montenegro tách ra khỏi Nam Tư, dân bắt đầu bỏ tiếng Serb, chỉ
nói tiếng mẹ đẻ. Cùng thời gian đó, dân Moldova muốn tách ra khỏi Romania, cũng
nêu lý do họ nói một ngôn ngữ khác; mặc dù tiếng họ nói cũng không khác tiếng
Rumania bao nhiêu.
Lịch sử còn cho thấy những dân tộc
bị mất tiếng nói thì cũng tan biến. Như người Mãn Châu, giỏi chiến trận, đã nhiều
lần xâm chiếm và cai trị phần phía Bắc Trung Hoa. Lần sau cùng vào thế kỷ 17 họ
chiếm ngôi hoàng đế Trung Quốc. Họ từng sáng tạo lối viết chữ riêng cho tiếng nói
của mình, khác chữ Hán. Trong ba thế kỷ cai trị Trung Quốc, các ông hoàng người
Mãn phải kết hôn với các cô gái Mãn, bảo đảm chủng tộc thuần nhất. Vậy mà khi
nhà Mãn Thanh sụp đổ, năm 1911 ở Mãn Châu còn hàng chục triệu người nói tiếng Mãn.
Ông vua cuối cùng là Phổ Nghi sau này không còn nói thông thạo tiếng mẹ đẻ của
mình nữa. Theo tuần báo The Economist đến năm 2011 thì thế hệ những
người biết nói tiếng Mãn đang chết dần. Ở làng Sanjiazi, vào năm 1979 còn 50 người
nói thông thạo tiếng Mãn; đến năm 2011 chỉ còn có 2 người; cả hai đều 86 tuổi.
Một dân tộc không giữ được tiếng nói thì mất nước.
Một luận điệu tuyên truyền của ông
Vladimir Putin là tất cả những người nói tiếng Nga đều thuộc cùng một khối văn
hóa, một dân tộc, nước Nga phải bảo vệ. Đó cũng là lối nói của Hitler khi xâm lăng
Tiệp Khắc năm 1938, nhân danh dân nói tiếng Đức ở Sudetenland.
Anh Andrii Shymanovskiy đang cổ động
đồng bào dùng tiếng Ukraine để giữ nền độc lập. Trong các video anh truyền đi
trên mạng TikTok, Shymanovskiy không nhắc gì đến mối đe dọa bị quân Nga xâm chiếm
mà chỉ chiếu cảnh anh ca hát, nhảy múa, tặng hoa cho những người tuyên bố sẽ chỉ
dùng tiếng mẹ đẻ! Công việc anh làm đã có hiệu quả. Trong khu các hàng quán đông
người ở Kyiv, với những thanh niên vẽ tatoo đầy mình ngồi uống bia, báo Wall
Street Journal kể, bây giờ mọi người chỉ nói tiếng Ukraine! Một vài bạn trẻ
vô tình xổ ra mấy tiếng Nga đều bị người chung quanh trợn mắt nhìn, phải ngưng
và quay trở lại với tiếng mẹ đẻ!
Dân tộc Ukraine đang sử dụng món
võ cuối cùng để tự vệ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét