Hình bên: Đại sứ Dương Trọng Minh (phải) và Quốc vụ khanh Slovakia Lukas Parizek. Ảnh: VOA
Sau hai tuần lễ lặng như tờ, rốt cuộc phía Việt Nam đã phải
phản hồi sự thúc giục của Bộ Ngoại giao Slovakia về việc có hay không Trịnh
Xuân Thanh được vận chuyển qua Slovakia mà ‘Bộ trưởng công an Tô Lâm làm bình
phong’.
Trước đó, một thông tin từ đài VOA Việt ngữ dẫn tờ Slovak
Spectator của Slovakia cho biết Bộ Ngoại giao Slovakia đã gửi các câu hỏi về vụ
bắt cóc này cho Đại sứ Dương Trọng Minh, nhưng mãi đến ngày 16/5/2018 vẫn chưa
nhận được câu trả lời.
“Chúng tôi sẽ không bỏ qua chuyện này mà không có một câu trả
lời nào”, tờ báo của Slovakia dẫn lời Bộ trưởng ngoại giao Miroslav Lajcak nói,
đồng thời cho biết thêm rằng Slovakia đã cảnh báo đại sứ Việt Nam rằng họ đã chờ
đợi đủ rồi và vấn đề quá nghiêm trọng để mà kéo dài.
Dấu hỏi bật ra là làm thế nào để Bộ Ngoại giao Slovakia có
thể tin tưởng được câu trả lời từ Đại sứ Dương Trọng Minh có một giá trị nào
đó?
Trong thực tế, Dương Trọng Minh chỉ là một quan chức bậc
trung, tương đương chức vụ trưởng hoặc vụ phó của Bộ Ngoại giao Việt Nam, chẳng
có quyền quyết định gì đối với những vấn đề mang tính sinh mạng chính trị của
các quan chức cấp chính phủ và cấp bộ chính trị như Trịnh Xuân Thanh.
Câu trả lời của Đại sứ Dương Trọng Minh lại giống với một
cách chơi chữ, chỉ đề cập ‘Trịnh Xuân Thanh chưa bao giờ có mặt ở Slovakia’, mà
không hề thanh minh cho việc ‘Việt Nam không bắt cóc Trịnh Xuân Thanh’.
Một sự việc liên đới là cùng thời điểm xuất hiện câu trả lời
của Đại sứ Dương Trọng Minh, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Việt Nam Lê Thị Thu
Hằng hiện ra vào ngày 17/5 với phát ngôn "Việt Nam đang tiếp tục trao đổi chặt
chẽ với phía Đức’"và "luôn coi trọng và mong muốn phát triển quan hệ đối tác
chiến lược với Đức". Cách nói này vẫn chỉ là ‘đọc bài’ xã giao, giống hệt thái
độ ‘tuyên bố cho có’ đã từng thể hiện vào năm ngoái.
Trong buổi họp báo thường kỳ diễn ra ở Hà Nội vào ngày
3/8/2017, một ngày sau khi Bộ Ngoại giao Đức ra tuyên bố phản đối hành động mật
vụ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, Bộ Ngoại giao Việt Nam tuy “lấy làm tiếc”,
nhưng đã không có lấy một câu hay từ ngữ nào phủ nhận cáo buộc của phía Đức về
việc Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc.
Lần này cũng vậy, Bộ Ngoại giao Việt Nam không hề phủ nhận
và không dám phủ nhận việc Trịnh Xuân Thanh bị bắt cóc.
Trong tình thế cấp bách mà nếu chậm hoặc không trả lời thì
có thể làm xấu đi nhanh chóng mối quan hệ ngoại giao và thương mại giữa Việt
Nam và Slovakia, phía Việt Nam có thể cho rằng cách trả lời ‘Trịnh Xuân Thanh
chưa bao giờ có mặt ở Slovakia’ là khá an toàn và kín kẽ.
Nhưng điều gì sẽ xảy
ra nếu trong thời gian tới, các cơ quan tư pháp Slovakia xác định được nghi vấn
của cơ quan an ninh Đức về vụ ‘Tô Lâm làm bình phong?’ là đúng, để ngược lại niềm
vui mừng có vẻ còn hơi sớm của Thủ tướng Slovakia Pellegrini về sự ‘vô can’ của
Slovakia, những bằng chứng nào đó sẽ được trưng ra và khiến mối quan hệ
Slovakia – Việt Nam không thể khác hơn là phải khủng hoảng như cơn khủng hoảng
Đức – Việt kéo dài cho tới nay?
Nếu xảy ra tình huống trên, liệu khi đó phía Việt Nam sẽ thản
nhiên cho rằng câu trả lời ‘Trịnh Xuân Thanh chưa bao giờ có mặt ở Slovakia’ chỉ
là của cấp đại sứ chứ không mang danh nghĩa Bộ Ngoại giao hay Chính phủ Việt
Nam, và do đó Việt Nam sẽ… rút kinh nghiệm?
Nếu nhìn lại, có thể dễ dàng nhận ra rằng trong bối cảnh bị
Chính phủ Đức và sau đó là hầu hết các tờ báo quốc tế quan tâm đến vụ Trịnh
Xuân Thanh cáo buộc rằng Thanh đã bị bắt cóc chứ không phải ‘tự nguyện về Việt
Nam đầu thú’ mà sau đó đã phải nhận đến hai cái án chung thân, Hà Nội đã không
hề phản ứng quyết liệt theo cách ‘đập tan những luận điệu xuyên tạc của các thế
lực phản động’ – theo cái cách mà họ hay ‘nhảy dựng lên’ để phản ứng với các
báo cáo của Hoa Kỳ và những tổ chức nhân quyền quốc tế về việc Việt Nam vi phạm
nhân quyền trầm trọng.
Thái độ yếu ớt là một bằng chứng gián tiếp về sự thừa nhận
hành vi phạm pháp. Dẫn chứng rõ nhất là cuộc khủng hoảng Đức – Việt.
Thông thường, hành động của một quốc gia nhằm trả đũa quốc
gia khác trục xuất nhân viên ngoại giao của mình là trục xuất lại nhân viên của
quốc gia đối phương. Nhưng kể từ tháng Tám năm 2017 khi Đức tố cáo mật vụ Việt
Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh và trục xuất ít nhất hai nhân viên ngoại giao của
Đại sứ quán Việt Nam tại Đức, cho tới nay phía Việt Nam vẫn chỉ một mực ‘Trịnh
Xuân Thanh tự nguyện về nước đầu thú’ nhưng lại chẳng dám có bất kỳ phản ứng
công khai hay trục xuất trả đũa nào đối với các nhân viên ngoại giao của Đại sứ
quán Đức tại Hà Nội.
Trong khi đó, tuyệt nhiên vẫn không thấy Bộ trưởng công an
Tô Lâm hiện ra để ‘phản bác những luận điệu sai trái’ mới đây của phía Slovakia
và Đức về vụ ‘Tô Lâm làm bình phong’. Hiện tượng quá trống vắng này càng khiến
dư luận quốc tế tin rằng đã có một mối liên đới nào đấy giữa tướng Tô Lâm và Trịnh
Xuân Thanh trong vùng lãnh thổ Slovakia.
(CaliToday)
Trí Nhân Media
(CaliToday)
Trí Nhân Media
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét