Nối gót người xưa

…. nối gót người xưa
Vì hiểm họa mất nước cùng những khổ đau không ngừng của dân tộc, vì những xót xa quằn quại triền miên của quê hương, vì những máu xương đổ xuống để tạo dựng những trang sử oai hùng đánh đuổi ngọai xâm của tiền nhân, của cha anh, của bè bạn,
Chúng Ta
Hãy đứng lên nhận lãnh trách nhiệm
Hãy đạp lên những sợ hãi mà cùng nhau bước tới, bước tới. Đọc tiếp

TÀI LIỆU header


TÀI LIỆU

Date




_____________________________




GSTS NGUYỄN ĐÌNH CỐNG TRẢ LỜI MỘT SỐ NGHI VẤN VÀ THẮC MẮC - PHẦN 4


VẤN ĐỀ 4

Đảng Cộng sản VN hơn 70 năm qua dựa vào Chủ nghĩa Mác-Lênin để lãnh đạo đất nước, nay từ bỏ nó thì sẽ lấy chủ nghĩa nào để thay vào, sẽ theo con đường nào để phát triển. Chúng ta đã theo CNML mấy chục năm qua, bao nhiêu thế hệ đã hy sinh xương máu để có thành quả CM, từ bỏ CNML có phạm phải việc phản bội sự hy sinh của ông cha.

TRẢ LỜI :

Chủ nghĩa này, học thuyết kia là công việc của các nhà triết học. Những người lãnh đạo, quản lý đất nước có thể theo hoặc không theo một thứ nào cả. Phần lớn nhân dân, nếu biết được chủ nghĩa này nọ thì cũng tốt mà nếu không biết cũng chẳng sao . Cái họ cần biết, cần theo là Hiến pháp, pháp luật, thể hiện ý chí và nguyện vọng của đại đa số nhân dân tự do. Mà để làm ra Hiến pháp và pháp luật chỉ cần biết tôn trọng nhân quyền, dân quyền, tự do, dân chủ.

Hơn nửa thế kỷ chúng ta được tuyên truyền, được nhồi sọ để hình thành thói quen là phải lấy CNML làm kim chỉ nam thì mới xây dựng được chế độ XHCN. Chúng ta đã vì dân trí thấp mà phạm sai lầm, cứ tưởng CNML là tốt, phải theo đến cùng. Nay thấy được nó không phù hợp, phải từ bỏ nó như từ bỏ giây trói của ý thức hệ thì mới phát triển được đất nước đúng hướng. Từ bỏ CNML có nghĩa là từ bỏ việc xây dựng chế độ XHCN, một chế độ không tưởng. Phần đông thế giới không cần đến CNML, không cần đến một chủ nghĩa mới nào cả mà vẫn phát triển tốt đẹp. Thế thì tại sao khi chúng ta từ bỏ CNML lại cần đến một chủ nghĩa mới để theo.

Không, trước mắt chúng ta không cần , chưa cần một chủ nghĩa mới nào cả mà chỉ cần thực hành chế độ dân chủ với “ Tam quyền phân lập” như nhiều nước dân chủ khác , cần thực sự tôn trọng nhân quyền, thực sự vì ĐỘC LẬP, TỰ DO, HẠNH PHÚC như tiêu đề của Quốc gia. Những điều này đã có khá đầy đủ , cả văn bản lẫn kinh nghiệm thực tế của hàng trăm quốc gia. Khi một nước nào đó muốn trở thành ngọn cờ đầu, trở thành bá chủ ( đại bá hoặc tiểu bá ) thì mới phải có học thuyết mới, chủ nghĩa mới để lôi kéo các nước khác, còn khi chỉ phát triển đất nước vì hạnh phúc của nhân dân thì không cần học thuyết mới, không cần chủ nghĩa mới nào cả. Những nguyên lý của chế độ dân chủ đã có sẵn cho chúng ta dùng.

Cái mà nhân dân cần ở những người lãnh đạo và quản lý đất nước là năng lực trí tuệ, là sự liêm chính. Chúng ta đã được Đảng tạo ra một thói quen tai hại kiểu “ Định hướng XHCN” là trông chờ vào các kế hoạch ( 5 năm), trông chờ vào Nghị quyết của các kỳ Đại hội. Thói quen tai hại đó làm thui chột khả năng linh hoạt, sáng tạo của mọi cấp. Chúng ta không những cần từ bỏ các nguyên lý của CNML mà phải từ bỏ các thói quen xấu do nó tạo ra. Khi những người lãnh đạo và quản lý có năng lực trí tuệ và liêm chính thì tự họ sẽ biết, sẽ nghĩ ra những việc làm cần thiết , phù hợp mà không cần ai vạch ra nghị quyết cho họ cả. Đó là bài học mà Lý Quang Diệu đã rút ra cho chính quyền Singapo, đó là việc mà Nguyễn Bá Thanh đã làm ở Đà nẵng.

Hãy thử nhìn lại những điều mà Đảng cho là đổi mới về kinh tế trong mấy chục năm qua như khoán trong nông nghiệp, như công nhận 5 thành phần kinh tế v.v..Thực chất là sửa sai, là cởi trói, là quay về cái cũ chứ so với lịch sử của dân tộc và của thế giới thì chưa thấy cái mới ở chỗ nào cả. Một con người đang tự do, vì thất thế mà bị anh bắt trói lại cho đến gần chết, thế rồi do một chút lương tri còn lại, anh không thể tiếp tục trói mà phải cởi cho người ta để họ tự xoay xở kiếm sống, thế mà anh kể ơn là nhờ anh đổi mới, anh bắt người ta ca tụng và nhớ ơn. Nếu chỉ nhìn một lúc khi anh cởi trói thì thấy quả anh là người tử tế, nhưng nhìn hết cả quá trình thì mới biết anh là người “ công ít, tội nhiều” ( Xét mình công ít tội nhiều- Kiều- Nguyễn Du). Sẽ là tốt hơn rất nhiều khi từ đầu anh không trói người ta.

Xin các bạn đừng băn khoăn khi dân tộc ta chưa có Chủ nghĩa mới để thay thế CNML bị từ bỏ. Xin đừng sợ sẽ phản bội lại sự hy sinh của ông cha khi từ bỏ CNML. Cái sợ đó là do bị nhồi sọ tạo nên. Xin hãy nhìn vào sự thật cuộc sống. Nền dân chủ với đa nguyên chính trị và Tam quyền phân lập là thành tựu vĩ đại của nhân loại chứ không phải là sản phẩm xấu của chú nghĩa tư bản như người ta tuyên truyền nhồi sọ một chiều.

Hãy đặt câu hỏi “ Sự hy sinh xương máu của thế hệ ông cha chúng ta là vì cái gì ( hoặc mục đích cuối cùng của cuộc đấu tranh CM là gì, thành quả cần đạt được là gì )

Trả lời câu này không dễ, phải suy nghĩ sâu, còn nếu chỉ suy nghĩ hời hợt, nông cạn thì dễ bị mắc vào “ bẫy tuyên truyền một chiều”.

Theo sự tuyên truyền thì : 

Mục đích của đấu tranh CM là giành chính quyền , là xây dựng Đảng và chế độ XHCN. Thành quả của CM là độc lập, thống nhất, toàn bộ chính quyền về tay nhân dân, là tổ chức Đảng vững mạnh, là xây dựng chế độ XHCN trên toàn đất nước. Hàng triệu người con ưu tú của dân tộc hy sinh xương máu vì mục đích ấy, vì thành quả ấy. Vì vậy thế hệ chúng ta phải bảo vệ thành quả CM đã đạt được ( nghĩa nghĩa là phải bảo vệ Đảng, Chính quyền và chế độ ), nếu không bảo vệ thành quả ấy của CM thì sẽ phạm tội phản bội lại sự hy sinh xương máu của các thế hệ trước. 

Nếu các bạn tin vào những điều vừa viết thì rõ ràng là đã bị lừa, bị mắc vào vòng ngụy biện mà không biết.

Trong lập luận trên đây người ta đã dùng một phương pháp ngụy biện thuộc dạng “ đánh tráo khái niệm”. Đó là sự lập lờ giữa mục đích và phương tiện hoặc giữa mục đích cơ bản và nhiệm vụ hoặc mục tiêu trước mắt. Hãy đặt liên tiếp các câu hỏi và trả lời.

1- Vận động nhân dân, thành lập tố chức để làm gì ? Để làm CM (vậy làm CM là mục tiêu trước mắt)

2- Làm CM để làm gì ? Để giành chính quyền về tay nhân dân ( Vậy giành chính quyền là mục tiêu trước mắt của CM, còn CM là phương tiện để giành chính quyền ).

3- Giành chính quyền để làm gì ? Để xây dựng chế độ XHCN ( vậy chính quyền trở thành phương tiện còn mục tiêu là chế độ ).

4- Xây dựng chế độ để làm gì ? Để mang lại tự do, hạnh phúc cho nhân dân. ( vậy xây dựng chế độ từ mục tiêu ở quá trình trước, trở thành phương tiện ở quá trình sau). Đến đây tạm dừng lại, xem tự do, hạnh phúc là mục đích cần đạt. Nếu đặt tiếp câu

5- Tự do, hạnh phúc để làm gì ? Để ABC.

6- Có ABC để làm gì ? Để DHF..

Vậy ABC là gì, DHF là gì thì chúng ta chưa biết, may ra có lẽ Trời mới biết được. Như vậy nói mục tiêu của CM là giành chính quyền, là xây dựng chế độ thì cũng có phần đúng, vì đó là mục tiêu trước mắt, nhưng không đúng hoàn toàn. Phải chỉ ra mục đích cuối cùng có thể hiểu được, đó là tự do, hạnh phúc của nhân dân. Đừng bao giờ nhầm lẫn phương tiện ( hoặc mục tiêu trước mắt ) với mục đích cuối cùng. Sự đánh tráo các khái niệm này là mưu mô xảo quyệt của tuyên truyền ngụy biện, vạch ra mưu mô này không phải dễ.

Mục đích cơ bản của CM VN là TỰ DO VÀ HẠNH PHÚC CHO TOÀN DÂN ( chứ không phải là chính quyền của công nông ), thành quả cần đạt được là TỰ DO VÀ HẠNH PHÚC CỦA NHÂN DÂN ( chứ không phải sự lãnh đạo, sự toàn trị của Đảng ), sự hy sinh xương máu của ông cha cũng là vì TỰ DO VÀ HẠNH PHÚC CỦA CON CHÁU ( chứ không phải để công hữu hóa ruộng đất).

Tự do và Hạnh phúc của nhân dân là mục đích cơ bản, mục đích cuối cùng của CM hoặc Cải cách, của mọi hoạt động .So với mục đích cuối cùng là tự do và hạnh phúc thì việc làm CM, việc giành chính quyền, việc xây dựng XHCN chỉ là phương tiện, Đảng Cộng sản, chủ nghĩa Mác Lênin cũng chỉ là phương tiện. Người ta đã đánh tráo, lấy phương tiện thay cho mục đích. Mục đích là thiêng liêng, là bất biến trong thời gian dài, còn phương tiện là tạm thời, là có thể dùng cái này hoặc cái khác, là có thể sửa đổi, có thể thay thế .

Khi đã công nhận mục đích, thành quả là TỰ DO VÀ HẠNH PHÚC CỦA NHÂN DÂN thì xin các bạn trả lời câu hỏi : Ai đang lợi dụng và phản bội, ai đang đấu tranh, bảo vệ mục đích ấy, thành quả ấy.

Câu trả lời của tôi cũng như của nhiều người như sau, xin nêu ra để các bạn tham khảo :

Nhân dân VN đã đấu tranh và hy sinh nhiều nhưng chỉ mới đạt được một phần của ĐỘC LẬP, THỐNG NHẤT, một phần nhỏ của TỰ DO, HẠNH PHÚC, còn chưa đạt được thật sự tự do và hạnh phúc như mong muốn ( độc lập chưa trọn vẹn vì còn bị Trung quốc uy hiếp. Thống nhất chưa trọn vẹn vì mới thống nhất lãnh thổ, chưa thật sự thống nhất lòng dân ).

Khi xem ĐỘC LẬP, THỐNG NHẤT là thành quả quan trọng của sự hy sinh xương máu của hàng triệu người thì trên 95% dân tộc VN chỉ được hưởng một phần nhỏ thành quả đó, còn phần lớn đã bị một nhóm người dưới 5% chiếm đoạt, phục vụ cho lợi ích cá nhân và lợi ích nhóm. Một số người trong số họ đã lộ mặt như Hồ Xuân Mãn, Trần Văn Truyền và còn hàng triệu người được gọi là “ một số không ít đảng viên, cán bộ các cấp, các ngành thoái hóa biến chất, mất đạo đức”.

Chính số này tạo ra và nuôi dưỡng những tệ nạn như tham nhũng, mua bán quan tước, dối trá, gian lận, đàn áp tự do , gây ra thống khổ cho hàng vạn người dân bị oan sai. Chính họ mới đúng là bọn phản bội mục đích của CM, phản bội sự hy sinh xương máu của ông cha. Chúng nó ở đâu ra, làm sao tồn tại được. Chính CNML, nền chuyên chính vô sản sinh ra và nuôi dưỡng , và đến lượt mình, chúng nó tìm đủ mọi cách để duy trì sự chuyên chính ấy nhằm củng cố quyền lực và lợi ích. Ngoài miệng chúng nó nói những lời hoa mỹ là vì dân, lo cho dân nhưng trong sâu thẳm của tâm trí thì chủ yếu là lo củng cố vị thế của chúng. Khi có một số cá nhân và phong trào tự phát của nhân dân vạch mặt chúng, chống lại chúng thì bị vu cáo là phản động, là chống Đảng, là muốn lật đổ chế độ, bị đàn áp, bắt bớ , tù đày .

Những người hoạt động cho dân chủ muốn Đảng từ bỏ sự toàn trị, từ bỏ CNML, muốn xây dựng chế độ với tam quyền phân lập, muốn cho dân được tự do, hạnh phúc. Như vậy họ là những người tiếp bước ông cha để đấu tranh cho mục đích cuối cùng là TỰ DO VÀ HẠNH PHÚC cho toàn dân, họ không phản bội ông cha, họ chỉ muốn từ bỏ phương tiện mà ông cha đã dùng nhầm , họ lựa chọn con đường cải cách mà trước hết là nâng cao dân trí, là đi tìm sự thật và nói cho mọi người biết sự thật để cân bằng lại sự tuyên truyền một chiều. Việc làm của họ đụng chạm đến uy thế và lợi ích của một số người có quyền lực nên bị vu cáo là phản động, bị đàn áp. Nhưng chính họ mới đúng là những người đang đấu tranh cho mục đích TỰ DO VÀ HẠNH PHÚC của toàn dân.

Bài trả lời tạm chấm dứt. Bạn nào còn có vấn đề chưa rõ, còn thắc mắc xin nêu câu hỏi, nếu có điều kiện tôi xin trả lời sau.

Xin cám ơn các bạn đã chia sẻ quan điểm

Nguyễn Đình Cống, FB

Trí Nhân Media

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét