18-2-2013
Dối trá, bịp bợm vốn là thói thường của cộng sản bởi cộng sản
nghĩa là tội ác mà tội chỉ có thể được che đậy với một lời nói dối, và lời nói
dối chỉ có thể được duy trì nhờ tội ác.
Và phàm kẻ nào từng đem tội ra làm
phương thức để đạt đến cứu cánh thì chắc chắn sẽ buộc phải lấy dối trá làm
nguyên tắc. Chính vì vậy mà thế gian chẳng ai còn xa lạ gì sự dối trá của cộng
sản.
Dẫu vậy người Việt Nam nói chung và người dân Huế nói riêng vẫn không thể
không phẫn nộ trước sự dối trá quá trắng trợn và ngang ngược của đạo diễn Lê
Phong Lan và tập đoàn cộng sản Việt Nam qua bộ phim “GIẢI MÃ MẬU THÂN” hiện
đang trình chiếu trên hệ thống truyền hình nhà nước để bóp méo hoàn toàn một sự
thật lịch sử về tội ác của cộng sản họ đã ra tay sát hại hơn 7.000 đồng bào Huế
một cách vô cùng man rợ bằng cách đập đầu và chôn sống trong biến cố Tết Mậu
Thân 1968, khi cộng sản đồng lọat tấn công các đô thị miền Nam và chiếm đóng
thành phố Huế trong 26 ngày đêm, mà phía cộng sản Bắc Việt gọi là “Cuộc Tổng
Công Kích và Tổng Nổi Dậy Của Đồng Bào Miền Nam”.
Chỉ với tên gọi cái biến cố
thôi cũng đã thể hiện quá rõ bản chất bịp bợm ăn ngang nói ngược của cộng sản bởi
thực tế là có cuộc tổng công kích của cộng quân bắc Việt khi Hồ Chí Minh và tập
đoàn cộng sản Bắc Việt đã bội ước về lệnh hưu chiến 48 giờ để cho đồng bào hai
miền được vui xuân đón tết, nhưng tuyệt nhiên không hề có “cuộc tổng nổi dậy” của
nhân dân miền Nam, ngoài một số ít trí thức xuẩn động ăn cơm quốc gia thờ ma cộng
sản ra, còn lại toàn thể người dân miền Nam thì kinh tởm cộng sản như thế giới
loài người từng kinh tỡm bệnh dịch hạch, bởi người dân Nam đã từng chứng kiến
hơn 1.000.000 đồng bào Bắc Kỳ đã phải bỏ lại ruộng vườn, nhà cửa di cư vào Nam
vào năm 1954 để lánh nạn cộng sản, cho nên không thể có chuyện đồng bào miền
Nam tổng nổi dậy, và đó cũng chính là lý do mà cộng sản Bắc Việt đã trả thù
nhân dân bằng cách nã đạn pháo một cách hết sức bừa bãi vào cán khu dân cư, gây
thương vong cho hơn 14.000 đồng bào miền Nam, trong đó hơn 7.000 đồng bào Huế
đã bị thảm sát một cách dã man mà phần lớn là chôn sống.
Ấy vậy mà đạo diễn Lê Phong Lan lại dám ăn ngang nói ngược rằng:
“Có một động lực vô hình nào đó thôi thúc tôi đi tìm hiểu về chiến dịch Mậu
Thân năm 1968. Trong quá trình đi tìm tài liệu, đi tìm những nhân vật là chứng
nhân lịch sử của cả hai chiến tuyến, tôi đã nhìn thấy những tấm ảnh tư liệu ghi
lại hình ảnh chiến sỹ giải phóng của ta hy sinh như thế nào, đổ xương đổ máu ra
sao… Tôi không tin những người lính ấy lại có thể tạo ra những cuộc thảm sát.”
“Lịch sử đã trải qua 45 năm, thời gian đã có đủ độ lùi để chúng ta nhìn nhận lại
về chiến dịch Mậu Thân năm 1968. Thời thế đã đổi thay. Tôi nghĩ đã đến lúc
chúng ta nói chuyện với nhau thật thẳng thắn về tất cả những câu chuyện xảy ra
từ 45 năm trước. Trong 10 năm ròng, tôi đã đi, đã tìm kiếm, đã gặp gỡ, phỏng vấn,
để xây dựng nên 12 tập phim tài liệu về chiến dịch Mậu Thân năm 1968. Tôi gặp gỡ
cả những người lính ở hai chiến tuyến, tôi gặp gỡ hỏi chuyện cả những người chỉ
huy ở cả hai chiến tuyến. Ở cấp chỉ huy, ở cấp lính, mỗi người đều có cái nhìn
khác nhau về cuộc chiến. Suốt 10 năm tôi đi và đi, phỏng vấn và phỏng vấn… Và
tôi nghĩ, 12 tập phim tài liệu xây cất trong 10 năm ròng của tôi sẽ giúp khán
giả giải mã được sự thật còn gây tranh cãi của chiến dịch Mậu Thân năm 1968.”
“Tôi đã gặp những nhà báo Mỹ, những người lính bên kia chiến tuyến, họ đã nói,
tất cả những thông tin về vụ thảm sát năm 1968 tại Huế chỉ là sự vu cáo của Mỹ
và chính quyền Việt Nam Cộng hòa đổ lên đầu Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam.
Để khỏa lấp cho sự thất bại nặng nề, phía Mỹ và Việt Nam Cộng hòa đã phát động
những tin đồn nhảm gây nhiễu loạn như một cuộc chiến tranh tâm lý, và nó đã kéo
dài trong một thời gian. Nhưng sự thật là sự thật. Chiến dịch Mậu Thân trải qua
thời gian càng khẳng định là bản anh hùng ca vĩ đại của quân dân Việt Nam.”
(Sic).
Thật là ngang ngược đến mức không thể nào ngang ngược hơn được
nữa! Những nhân chứng sống của vụ thảm sát vẫn còn đó. Những kẻ tội đồ, trực tiếp
tắm máu đồng bào Huế là Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc
Xuân, Nguyễn Thị Đoan Trinh… vẫn còn đó sao lại dám ca ngợi “Chiến Thắng Mậu
Thân” và đổ vấy cái chết oan nghiệt của hơn 7.000 đồng bào Huế cho bom đạn cho
trọng pháo của Mỹ từ Hạm Đội 7 bắn lên?
Lê Phong Lan đã phỏng vấn những ai, sao
không phỏng vấn Nguyễn Đắc Xuân, Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Thị Đoan Trinh về
việc hành quyết sinh viên Trần Mậu Tý và cả gia đình các sinh viên Nguyễn Xuân
Kính, Nguyễn Xuân Lộc, Nguyễn Thanh Hải và Lê Tuấn Văn cùng ông nội của họ là
ông Nguyễn Tín đã ngoài 70 tuổi?
Lê Phong Lan đã đi phỏng vấn những đâu, Sao
không về phỏng vấn những cư dân ở cửa Đông Ba, ở Khu Gia Hội, ở Bãi Dâu, Cồn Hến,
Vỹ Dạ, Xuân Ổ, Xuân Đợi, Hòa Đa, Phú Thứ, Đông Di, Tây Hồ, sao không phỏng vấn
bà con ở An Cựu, ở Phường Vĩnh Lợi, ở xứ Phủ Cam nay là phường Phước Vĩnh để
nghe về những vụ hành quyết tập thể những nạn nhân tại Dòng Chúa Cứ Thế hay ở
Nhà Thờ Phủ Cam, để nghe vè những hố chôn tập thể mà có những hố dài được tìm
thấy cả ngàn bộ hài cốt mà phần lớn nạn nhân đều bị đánh vỡ sọ hay những bộ hài
cốt vẫn còn bị trói dính chum với nhau bằng dây điện thoại nhưng tuyệt nhiên
không hề có một chiếc nón tài bèo, nón cối, dép râu hay bất cứ một quân trang
nào của cộng quân Bắc Việt tại những hố chôn tập thể này.
Chắc chắn rằng những oan hồn của Mậu Thân Huế vẫn chưa thể
nào được yên nghỉ, được tiêu diêu khi mà phía nhà cầm quyền cộng sản Bắc Việt vẫn
chưa có một lời tạ tội, huống chi lại có một bộ phim thay đen đổi trắng hoàn
toàn về sự thật lịch sử này.
Xuống tay sát hại hơn 7.000 đồng bào vô tội trong
những ngày vui Xuân đón Tết là một tội ác trời không dung, đất không tha. Việc
dàn dựng một bộ phim để bóp méo sự thật, để đổi trắng thay đen, để phủ nhận
hoàn toàn tội ác của những kẻ thủ ác lại là một sự man rợ đáng kinh tởm nhất
trong thế giới loài người.
Việc làm đó của Lê Phong Lan cùng những lời nói
ngang ngược của y thị khiến chúng tôi phải đặt câu hỏi rằng liệu Lê Phong Lan
và đồng bọn có còn là con người nữa không? Và chúng tôi đang chờ lời phúc đáp của
Lê Phong Lan cùng đồng bọn cho câu hỏi này.
Ngày 18 tháng 02 năm 2013
Nguyễn Thu Trâm
Trí Nhân Media
Trong các phim của Mỹ và Pháp làm về chiến tranh VN như "Cuộc chiến tranh 10 ngàn ngày" hay"Cuộc chiến tranh chưa được biết tới" không hề có chuyện thảm sát 7000 thường dân vô tội tại Huế như tác giả đề cập. Trước đây và hiện nay bộ máy tuyên truyền của VNCH vẫn dựng lên câu chuyện tưởng tượng này để hù dọa dân chúng nhưng bằng chứng không có. Người Mỹ cũng nực cười vì lối ngụy tạo thô thiển này và không có một tài liệu nào của Mỹ xác nhận có câu chuyện tàn sát của VC tại Huế 1968! nhưng người Mỹ có toàn bộ diễn biến của vụ thảm sát Sơn Mỹ do quân Mỹ gây ra cho 504 dân thường tại Sơn Mỹ,Quảng Ngãi vào tháng 2/1968. Trong phim "Mậu thân 68" đạo diễn Lê Phong Lan có phỏng vấn Ông Nguyễn Đắc Xuân và không thấy ông này nói có vụ thảm sát. Năm 75 bộ máy tuyên truyền của VNCH cũng tuyên truyền tắm máu khi VC tràn ngập nhưng cả thế giới đều thấy không hề mà chỉ thấy dân chúng đổ ra đường chào đón VC. Nếu tác giả bài viết có bằng chứng thì cần có nguồn dẫn chứ đừng nghe nói hay lập lại câu chuyện tưởng tượng ngậm máu phun người mà cơ quan tâm lý chiến của VNCH tung ra trước đây...
Trả lờiXóa