basamnews
26/07/2012
Đôi lời: Một bài viết của TS Nguyễn Minh Phong trên báo Nhân
dân điện tử đã gây ra phản ứng dữ dội chỉ trong hai ngày qua *. Ba Sàm cũng đã
có chút bình
luận và nghi vấn quanh vụ này, có nhắc tới một vụ việc liên quan tới
ông **.
Rất may, liền đó, một độc giả thân thiết đã gửi tới “bản gốc”
của bài viết, trước khi bị “biên tập”. Xin đăng tải cả 2, có đánh dấu những đoạn
bị thêm, bớt, để độc giả đánh giá. Trên bản gốc, những đoạn bị bỏ, để
thêm “mắm muối” hình thành nên bản chính thức, có màu đỏ thẫm. Trên bản
đăng báo ND, những đoạn được BBT thêm vào có màu đỏ tươi.
Riêng tựa bài viết đã được ND sửa lại.
Dù sao cũng có một sự lạ khi mà theo thông tin cho biết, TS
NMP hiện là người “có
cương vị” kha khá ngay tại báo Nhân dân. Vậy mà bài viết của ông đã bị sửa
chữa, thêm bớt làm thay đổi rất nhiều ý tứ quan trọng trong đó. Kinh nghiệm đã
có ít nhất một vụ việc tương tự, khi một nhà nghiên cứu trả lời phỏng vấn báo
Trung Quốc, bản được đăng lên không giống bản mà tác giả loan tải để thanh minh
sau khi có dư luận phản ứng tại VN. Nhưng trường hợp của TS NMP thì nghiêm trọng
hơn và rất khó hiểu.
Vậy, để đối phó với thứ phương tiện truyền thông không giống
ai này, chỉ có cách duy nhất đối với các “khổ chủ” là hãy công khai, chính thức
lên tiếng. Với TS NMP, bằng bản được cho là “gốc” dưới đây vẫn chưa đủ, chưa
đáng tin cậy, rằng ông có đồng ý với việc biên tập như vậy của ND hay không.
Tuy nhiên, nếu đòi hỏi ông phải có một bài viết, dù là trên mạng tự do, để làm
rõ vụ việc là điều hầu như không thể. Đành chấp nhận có hai con người trong một
TS NMP, một với các độc giả hiếm hoi, là những đương, cựu “đầy tớ” vẫn nghiền tờ
báo “Nhân dân” mỗi ngày, một với NHÂN DÂN từ lâu đã quay lưng với tờ báo mượn
danh mình.
Bổ sung, 16h30′, cùng ngày, bài mới trên blog Nguyễn Trọng Tạo: TS
NGUYỄN MINH PHONG NÓI BÀI GÔC CỦA ÔNG ĐÃ BỊ BÁO NHÂN DÂN CĂT BỎ VÀ VIẾT THÊM.
******************************
.
LÒNG YÊU NƯỚC VÀ SỰ LẠM DỤNG…!
TS Nguyễn Minh Phong
Sinh ra trên trái đất và lớn lên dưói ánh mặt trời, mỗi người
đều có một gia đình để yêu thương, một nghề nghiệp làm sinh kế và có một Tổ quốc
để gắn bó, phụng sự.
Lòng yêu nước là quyền và nghĩa vụ của mỗi công dân, dù
đó là nguyên thủ quốc gia hay người dân bình thường.
Lòng yêu nước là tài sản thiêng liêng, gắn liền với lòng tự
hào, tự tôn dân tộc, cần được nâng niu, bảo vệ, phát huy, nhưng cũng cần tránh
bị ngộ nhận, lạm dụng, lợi dụng…!
Qua dòng chảy thời gian và qua các thế hệ, với mọi người Việt
Nam, lòng yêu nước như đã trở thành một giá trị cao quý tự thân, máu thịt và
được “di truyền” từ đời này sang đời khác, với những biểu hiện ngày càng sinh động, đa
dạng, cụ thể. Ai vì lý do nào đó phải xa quê hương, mới càng thấm thía, khắc
khoải và thêm sâu đậm tình yêu xứ sở, nơi “chôn nhau cắt rốn”, nơi “cha
sinh mẹ dưỡng”. Có đi xa mới thấy nhớ quay nhớ quắt những bờ đê, ao làng, lũy
tre, hàng cau, ngôi nhà của ông bà và mẹ cha, nhớ dẫy phố nhỏ, con ngõ nhỏ và
thấy thân thương hơn màu xanh hiền hòa của ruộng đồng, nương rẫy, với bóng câu
trắng, tiếng chim gù giữa trưa hè ngợp nắng; nhớ tiếng chó sủa những đêm hội
trăng rằm, tiếng đàn bầu trong bóng trăng lu, nhất là tiếng nói mộc mạc, tiếng
võng kẽo kẹt, tiếng ru con ngủ, những nụ cười và tấm lòng cởi mở của người
thân, bè bạn, bà con lối xóm nơi quê nhà…
Thực tế đã, đang và sẽ còn chứng tỏ, lòng yêu nước đã trở
thành một giá trị truyền thống và là tài sản vô giá, tạo sức sống bất khuất và
trường tồn của dân tộc “con Lạc cháu Hồng” qua nghìn năm lịch sử trước mọi hiểm
hoạ xâm lược và đồng hoá, là mạch nguồn cho sự sinh sôi và phát triển ngày càng
mạnh mẽ của đất nước, giống nòi. Không ai có thể phủ nhận được rằng, dù là người
dân đang sinh sống trên xứ sở quê hương hay với cộng đồng người Việt đã định cư
và hội nhập ổn định ở nước ngoài, mỗi khi thiên tai địch họa đe dọa cuộc sống
và vận mệnh của Tổ quốc, là lập tức mọi người Việt Nam, muôn ngưòi như một, kết
thành khối vững chắc, sẵn sàng cống hiến công sức, xả thân vì lòng tự trọng, tự
tôn dân tộc, vì vận mệnh của Tổ quốc và cuộc sống của đồng bào
mình…
Ngày nay, hai nhiệm vụ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, cùng hoàn
cảnh mới của sự nghiệp phát triển đất nước, đang đặt ra và đòi hỏi lòng yêu nước
cần được mở rộng nội hàm, bổ sung cách thức thể hiện mới. Lòng yêu nước kết tụ
và tạo cơ hội chung tay xây dựng khối đoàn kết toàn dân đấu tranh chống “thù
trong, giặc ngoài”, vì nền độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, sự công bằng, dân
chủ và phát triển thịnh vượng của đất nước như là điều kiện cho sự tự do
và phát triển lành mạnh của mỗi gia đình và cá nhân. Lòng yêu nước khiến mỗi
người thêm hăng say lao động, tự giác thực hiện tốt bổn phận của mình trong
công việc, trong các quan hệ xã hội, chung sức vượt qua mọi thử thách, hiểm họa,
làm giàu chính đáng cho bản thân và quê hương, đóng góp lặng lẽ, khiêm nhường
vào sự phát triển chung và làm rạng danh đất nuớc, ngời sáng trí tuệ và tâm hồn
Việt Nam.
Lòng yêu nước là tài sản thiêng liêng, gắn liền với lòng tự
hào, tự tôn dân tộc, cần được nâng niu, bảo vệ, phát huy cao độ, nhưng cũng cần
tránh bị ngộ nhận, lạm dụng, lợi dụng. Lòng yêu nước sâu sắc khiến người
lãnh đạo thấy trách nhiệm của mình cao hơn, từ đó nêu tấm gương sáng về đạo đức,
cống hiến trí tuệ và tài năng, để “toàn dân ai cũng có cơm ăn, áo mặc và được học
hành”, để đất nước ngày càng hưng thịnh; Lòng yêu nước cao cả không cho
phép “nói một đằng, làm một nẻo”, hoặc bị chi phối bởi lợi ích nhóm và tư duy
nhiệm kỳ, tham nhũng và lạm dụng quyền chức để làm giầu cho dòng họ, gia đình,
bè phái, để rồi hy sinh quyền lợi và lạm dụng sức chịu đựng của người dân,
cũng như vì nhu cầu ích kỷ của cá nhân mà làm băng hoại văn hóa, đổ vỡ lòng
tin, tổn thương thương tình cảm, làm suy kiệt các nguồn lực, cơ hội và điều
kiện sống ngày càng tốt hơn của các thế hệ con cháu tương lai.
Lòng yêu nước thực sự giúp mỗi người luôn tỉnh táo, nhận diện
đúng đắn các vấn đề – sự kiện – hiện tượng trong bối cảnh cụ thể, nhận thức được
xu hướng tất yếu khách quan và các giá trị Chân – Thiện – Mỹ có tính chuẩn
chung của nhân loại, của bản sắc dân tộc và sự phát triển bền vững; thu hẹp và
cởi bỏ định kiến cá nhân; phát ngôn và hành động có trách nhiệm với cộng đồng;
không có hành động sai trái về lương tâm và pháp luật; không vô tình hay cố ý bị
lạm dụng, bị khống chế và lôi kéo vào một số bè phái, tổ chức, nhóm, phong trào
luôn nhân danh lòng yêu nước, nhưng thực chất là đầy toan tính ích kỷ, gây tổn
hại tới khối đại đoàn kết toàn dân, tới sức mạnh và lợi ích quốc gia, tiếp tay
cho những kẻ âm mưu “chuyển lửa về quê hương”, tăng cuờng hoạt động khủng
bố, phá hoại, đốt cháy những mái nhà ước mơ, hạnh phúc bình dị của muôn dân, bá
tính…
Lịch sử nhân loại luôn ghi nhớ, lưu danh và tôn vinh những
ngưòi yêu nuớc chân chính trong mọi thời đại và ở bất kỳ nuớc nào trên thế giới.
Những vĩ nhân yêu nuớc thực sự luôn sống mãi trong sự yêu quý của đồng bào, dân
tộc mình và ngay cả đối thủ hay kẻ thù cũng ít nhiều phải nể trọng. Lòng yêu nước
không phải là độc quyền của bất cứ cá nhân nào, đồng thời càng không ai có thể
ra lệnh hay cấm đoán lòng yêu nước của người khác, dân tộc khác vì lợi ích của
mình. Tuy nhiên, không thể nhân danh lòng yêu nước, chống tham nhũng và tiêu cực,
mà coi thường lòng yêu nước của người khác, lợi dụng lòng yêu nước để thỏa mãn
thói háo danh, hoang tưởng, vĩ cuồng, mưu cầu lợi ích cá nhân, cố tình chia rẽ,
xuyên tạc sự thật, níu kéo cừu hận lỗi thời, reo rắc mầm mống và tác nhân có thể
gây ra các hỗn loạn “nồi da nấu thịt” nhằm “đục nước béo cò”, làm giàu trên mồ
hôi, xuơng máu đồng bào mình, nhất là người dân vô tội…
Đặc biệt, đối với chủ quyền quốc gia và nền độc lập dân tộc,
lòng yêu nước mãnh liệt chính là nền tảng vững chắc nhất để bảo vệ Tổ quốc, bảo
vệ toàn vẹn lãnh thổ, giang sơn cha ông để lại, nhưng không phải là điểm tựa để
dung túng, kích động tinh thần dân tộc cực đoan, “mục hạ vô nhân”, đề cao
bá quyền, đe dọa sử dụng bạo lực và bất chấp thủ đoạn gian dối, hèn hạ, bất chấp
đạo lý và luật pháp của văn minh nhân loại, cốt tranh đoạt trắng trợn và phi
pháp lãnh thổ của người khác. Điều này đã và phải tiếp tục trở thành yêu cầu của
lương tri, của đạo đức không chỉ với Việt Nam, mà với mọi quốc gia – dân tộc
khác trên thế giới. Như lời Viện trưởng Viện Triết học (Trung Quốc) GS Hà
Quang Hộ đã khẳng định tại hội thảo Chủ quyền quốc gia và quy tắc quốc tế do
Viện Nghiên cứu Kinh tế và báo mạng Tân Lãng (Trung Quốc) tổ chức trong tháng
6-2012 vừa qua: “Làm nguời phải có nhân tính. Chúng ta đều là con người, chứ
không phải loài dã thú trong rừng sâu. Trong quan hệ người – người, chúng ta phải
tính đến lợi ich của người khác”. Cũng với tinh thần đó, trong hội thảo này, GS
Thịnh Hồng – Đại học Sơn Đông (Trung Quốc) còn nhấn mạnh và chỉ rõ: “Chúng ta
không nên chỉ nghĩ đến lợi ích cho mình, mà cần phải quan tâm đến lợi ích của
toàn thể thế giới bằng cách tuân thủ các quy tắc quốc tế”…!
Và như thế, trên bất kỳ phương diện nào, lòng yêu nước luôn
phải là một giá trị nhân tính, phù với hợp đạo lý, văn minh, không thể ngộ nhận,
lạm dụng và bị lợi dụng. Chỉ có lòng yêu nước chân chính mới có thể giúp mỗi quốc
gia – dân tộc giữ gìn sự toàn vẹn lãnh thổ của mình; đồng thời, không chỉ làm
cho quốc gia – dân tộc mình ngày càng hưng thịnh, trường tồn, mà còn giúp bảo đảm
hoà bình và sự hưng thình chung của các quốc gia – dân tộc khác trong một thế
giới ngày càng hội nhập, toàn cầu hoá và phụ thuộc lẫn nhau…/.
N.M.P.
———-
Không ai được lợi dụng lòng yêu nước!
Cập nhật lúc 01:46, Thứ ba, 24/07/2012 (GMT+7)
.
Sinh ra trên trái đất và lớn lên dưới ánh mặt trời, mỗi người
đều có một gia đình để yêu thương, một nghề nghiệp làm sinh kế và có một Tổ quốc
để gắn bó, phụng sự. Lòng yêu nước là quyền và nghĩa vụ của mỗi công dân. Lòng
yêu nước là tài sản thiêng liêng, gắn liền với lòng tự hào, tự tôn dân tộc, cần
được nâng niu, bảo vệ, phát huy, nhưng cũng cần tránh bị ngộ nhận, lợi dụng.
.
Với mọi người Việt Nam, lòng yêu nước từ lâu đã trở thành một
giá trị cao quý, được truyền từ đời này sang đời khác, với những biểu hiện ngày
càng sinh động, cụ thể. Ai vì lý do nào đó phải xa quê hương, mới càng thấm
thía, khắc khoải và thêm sâu đậm tình yêu xứ sở, nơi “chôn nhau cắt rốn”, nơi
“cha sinh mẹ dưỡng”. Có đi xa mới thấy nhớ quay nhớ quắt những bờ đê, ao làng,
lũy tre, hàng cau, ngôi nhà của ông bà và mẹ cha, nhớ dãy phố nhỏ, con ngõ nhỏ
và thấy thân thương hơn mầu xanh hiền hòa của ruộng đồng, nương rẫy, với bóng
câu trắng, tiếng chim gù giữa trưa hè ngợp nắng; nhớ tiếng đàn bầu trong bóng
trăng lu, nhất là tiếng nói mộc mạc, tiếng võng kẽo kẹt, tiếng ru con ngủ, những
nụ cười và tấm lòng cởi mở của người thân, bè bạn, bà con lối xóm quê nhà…
Thực tế đã, đang và sẽ còn chứng tỏ, lòng yêu nước đã trở
thành một giá trị truyền thống và là tài sản vô giá, tạo sức sống bất khuất và
trường tồn của dân tộc “con Lạc cháu Hồng” qua nghìn năm lịch sử trước mọi hiểm
họa xâm lăng và đồng hóa, là mạch nguồn cho sự sinh sôi và phát triển ngày càng
mạnh mẽ của đất nước, giống nòi. Không ai có thể phủ nhận được rằng, dù là người
dân đang sinh sống trên xứ sở quê hương hay với cộng đồng người Việt đã định cư
và hội nhập ổn định ở nước ngoài, mỗi khi thiên tai địch họa đe dọa cuộc sống
và vận mệnh của Tổ quốc, là lập tức mọi người Việt Nam, muôn người như một, kết
thành khối vững chắc, sẵn sàng cống hiến công sức, xả thân vì lòng tự trọng, tự
tôn dân tộc, vì vận mệnh của Tổ quốc và cuộc sống của đồng bào
mình…
Ngày nay, hai nhiệm vụ chiến lược xây dựng và bảo vệ Tổ quốc,
cùng hoàn cảnh mới của sự nghiệp phát triển đất nước, đang đặt ra và đòi hỏi
lòng yêu nước cần được mở rộng nội hàm, với những cách thức thể hiện mới. Lòng
yêu nước kết tụ và tạo cơ hội chung tay xây dựng khối đoàn kết toàn dân đấu
tranh chống “thù trong, giặc ngoài”, vì nền độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, vì
dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh như là điều kiện
cho sự tự do và phát triển lành mạnh của mỗi gia đình và cá nhân. Lòng yêu nước
khiến mỗi người thêm hăng say lao động, tự giác thực hiện tốt bổn phận của mình
trong công việc, trong các quan hệ xã hội, chung sức vượt qua mọi thử thách, hiểm
họa, làm giàu chính đáng cho bản thân và quê hương, đóng góp lặng lẽ, khiêm nhường
vào sự phát triển chung và làm rạng danh đất nước, ngời sáng trí tuệ và tâm hồn
Việt Nam.
Lòng yêu nước là tài sản thiêng liêng, gắn liền với lòng tự
hào, tự tôn dân tộc, cần được nâng niu, bảo vệ, phát huy cao độ, nhưng cũng cần
tránh bị ngộ nhận, lạm dụng, lợi dụng. Lòng yêu nước cao cả không cho phép “nói
một đằng, làm một nẻo”, hoặc bị chi phối bởi lợi ích nhóm và tư duy nhiệm kỳ,
tham nhũng và lạm dụng quyền chức để mưu cầu lợi ích cho dòng họ, gia đình, gây
chia rẽ, bè phái, hy sinh quyền lợi và lạm dụng sức dân. Lòng yêu nước
chân chính không cho phép bất cứ ai vì nhu cầu ích kỷ mà có những việc làm
băng hoại văn hóa, đổ vỡ lòng tin, tổn thương tình cảm, cơ hội và điều kiện sống
của các thế hệ con cháu.
Lòng yêu nước giúp mỗi người luôn tỉnh táo, nhận diện đúng đắn
các vấn đề, sự kiện, hiện tượng trong bối cảnh cụ thể, nhận thức được xu hướng
tất yếu khách quan và các giá trị Chân – Thiện – Mỹ có tính chuẩn chung của
nhân loại, của bản sắc dân tộc và sự phát triển bền vững; thu hẹp và cởi bỏ định
kiến cá nhân; phát ngôn và hành động có trách nhiệm với cộng đồng; không có
hành động sai trái về lương tâm và pháp luật; không vô tình hay cố ý bị lạm dụng,
bị khống chế và lôi kéo vào một số bè phái, tổ chức, nhóm, phong trào luôn nhân
danh lòng yêu nước, nhưng thực chất là đầy toan tính ích kỷ, háo danh,
hoang tưởng, gây tổn hại tới khối đại đoàn kết toàn dân, tới sức mạnh và lợi
ích quốc gia, tiếp tay cho những kẻ âm mưu “chuyển lửa về quê hương”.
Ðặc biệt, đối với chủ quyền quốc gia và nền độc lập dân tộc,
lòng yêu nước mãnh liệt chính là nền tảng vững chắc nhất để bảo vệ Tổ quốc, bảo
vệ toàn vẹn lãnh thổ, giang sơn cha ông để lại, nhưng không phải là điểm tựa để
dung túng, kích động tinh thần dân tộc cực đoan, đề cao bá quyền, đe dọa sử dụng
bạo lực và bất chấp thủ đoạn gian dối, hèn hạ, bất chấp đạo lý và luật pháp của
văn minh nhân loại, cốt tranh đoạt trắng trợn và phi pháp lãnh thổ của người
khác. Ðiều này đã và phải tiếp tục trở thành yêu cầu của lương tri, của đạo đức
không chỉ với Việt Nam, mà với mọi quốc gia – dân tộc khác trên thế giới.
Một số tổ chức, cá nhân ở trong nước và ngoài nước thời gian
qua thông qua các đài phương Tây thiếu thiện chí và qua mạng in-tơ-nét, tuyên
truyền xuyên tạc các chủ trương, chính sách của Ðảng và Nhà nước ta, kích động
bạo loạn gây rối trật tự, hô hào đòi thay đổi chế độ, lật đổ chính quyền… Trong
số này có các nhóm phản động lưu vong được sự hà hơi tiếp sức của các thế lực
chống phá nước ngoài, có những kẻ từng gây tội ác, nợ máu với nhân dân phải chạy
bán sới xa Tổ quốc, nay thật nực cười lại nhân danh lòng yêu nước hô hào các hoạt
động phi pháp chống phá trong nước. Ðáng tiếc, có người nhẹ dạ cả tin, cũng có
kẻ háo danh đã hùa theo các luận điệu này.
Gần đây, một số cuộc tụ tập đông người nhân danh “biểu tình
yêu nước”. Ðó không phải là hành động yêu nước một cách phù hợp. Ðáng lưu ý hơn
là trong các cuộc tụ tập đó, người ta nhận ra một số người từng có hành vi chống
đối chính quyền, tuyên truyền chống lại đường lối, chính sách của Ðảng và Nhà
nước, nay lại nhân danh và lợi dụng lòng yêu nước để kích động, gây rối trật tự
công cộng, có những hành động và lời lẽ thóa mạ, xúc phạm nhà chức trách,
gây mất trật tự, an toàn xã hội.
Hơn bao giờ hết, trên bất kỳ phương diện nào, lòng yêu nước
luôn phải là một giá trị, phù hợp với đạo lý, văn minh, không thể ngộ nhận,
lạm dụng và bị lợi dụng. Chỉ có lòng yêu nước chân chính mới có thể giúp mỗi quốc
gia – dân tộc giữ gìn sự toàn vẹn lãnh thổ của mình; đồng thời, không chỉ làm
cho quốc gia – dân tộc mình ngày càng hưng thịnh, trường tồn, mà còn giúp bảo đảm
hòa bình và sự hưng thịnh chung của các quốc gia – dân tộc khác trong một thế
giới ngày càng hội nhập, toàn cầu hóa và phụ thuộc lẫn nhau…
TS NGUYỄN MINH PHONG
Nguồn: Nhân dân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét