Nối gót người xưa

…. nối gót người xưa
Vì hiểm họa mất nước cùng những khổ đau không ngừng của dân tộc, vì những xót xa quằn quại triền miên của quê hương, vì những máu xương đổ xuống để tạo dựng những trang sử oai hùng đánh đuổi ngọai xâm của tiền nhân, của cha anh, của bè bạn,
Chúng Ta
Hãy đứng lên nhận lãnh trách nhiệm
Hãy đạp lên những sợ hãi mà cùng nhau bước tới, bước tới. Đọc tiếp

TÀI LIỆU header


TÀI LIỆU

Date




_____________________________




SAO HIU QUẠNH THẾ, ANH HÙNG LIỆT SĨ TRẦN VĂN PHƯƠNG (!?)

Blog Người Ba Đồn
Chiều nay (13.3.2012), Người Ba Đồn có hẹn mấy người bạn thân đi viếng phần mộ của Anh hùng liệt sỹ Trần Văn Phương, một người con thân yêu của quê hương Quảng Trạch, Quảng Bình đã anh dũng hy sinh trên đảo Gạc Ma (Q. đảo Trường Sa) năm 1988. 

Hai mươi bốn năm trước, anh Phương hy sinh trong một tư thế hiên ngang, mặc cho quân thù đâm thủng ngực nhưng anh vẫn giơ cao lá cờ Tổ Quốc hô vang những câu nói máu thịt, bất tử khiến cho kẻ thù (bọn bành trướng Bắc Kinh) khiếp vía. "Thà hy sinh chứ không chịu mất đảo, hãy để cho máu của mình tô thắm lá cờ truyền thống của quân chủng Hải Quân".
Buồn, không hiểu vì sao chiều trời lại đổ mưa lạnh, hay trời thương cảm khóc với anh Phương . Dù đã nhắn tin khi sáng hẹn mọi người việc chiều nay nhưng nhiều người bạn có tý chức quyền... đến tận cuối giờ tìm cách từ chối. Tất nhiên lý do họ đưa ra thì mình sao có thể nói họ được, toàn là rất chi chính đáng.

Thôi, sự hy sinh của một con người là sự trân trọng, đằng này đây là sự hy sinh của một anh hùng, một anh hùng của chính chế độ hôm nay công nhận. Họ là những người nối tiếp để thực hiện ý nguyện của anh Phương mà sao như thế nhỉ. Thấy xót xa! Buồn!

Thôi, mình cũng thông cảm chứ biết làm sao, mình điện cho anh Nguyễn Tiến Thành- Bí thư đảng ủy xã Quảng Phúc hỏi rằng, ngày mai là 14.3 kỷ niệm 24 năm ngày mất của anh hùng liệt sỹ Trần Văn Phương xã có tổ chức chi không?. Anh Thành là bạn mình gần mười mấy năm rồi, thân hồi anh còn làm bí thư Đoàn xã, anh thật thà trả lời, không làm gì cả, mình vẫn biết là ngày mai ngày giỗ của anh Phương nhưng không có ai chỉ thị gì cả nên không biết tổ chức thế nào (?!). Rứa nhà báo định làm gì, cho ý kiến chỉ đạo đi để anh em biết?. Mình bảo, em không báo chí chi mô, chiều nay em muốn cùng anh ra nghĩa trang thắp hương cho anh Phương nén hương. Đắn đo một hồi, anh Thành đồng ý và nhất trí với mình. Được thôi! anh Thành tỏ ra nhiệt tình với mình.

Không hẹn được ai, cuối cùng mình chỉ có ba ông bạn đi cùng. Đó là Bác sỹ Nguyễn Anh Tuấn, anh Phạm Thế Hanh- cán bộ Ngân hàng và bạn Nguyễn Quốc Dũng- chủ cửa hàng xăng dầu. Cho dù tin nhắn mình gửi khi sáng có hơn chục người, ai cũng hồ hởi nhận lời.Thấy đau và buồn, ai cũng là người nhưng giữa lời nói và việc làm thật là một khoảng cách xa ngái. Thôi, mình cứ thể hiện mình, ai hiểu được gì thì hiểu. Bác sỹ Tuấn lấy xe riêng  chở chúng mình về nghĩa trang liệt sỹ xã Quảng Phúc trong buổi chiều mưa rát mặt.

Chúng tôi có mặt tại nghĩa trang xã Quảng Phúc, trời đã về chiều chạng vạng. Bác sỹ Tuấn là người Quảng Phúc nên mới biết người quản trang nên tìm được ông ấy để lấy chìa khóa mở cổng. Ông Chinh quản trang sau khi BS Tuấn gọi mới đến mở khóa cổng cho chúng  mình vào thắp hương. Ông bảo, các anh đến thắp hương nhân cái gì đó?. Mình nói, ngày mai là ngày giỗ anh Phương nên bọn em vào thắp hương cho anh. Ông Chinh bảo, thế à, chúng tôi có biết mô?. Đã ba năm nay, vợ con anh Phương vô Sài Gòn sinh sống nên cũng ít người đến thắp hương. Cuối năm 2009, chị Hoa cùng đứa con gái nhỏ chị "xin được" sau ngày anh Phương mất vào T.P Hồ Chí Minh sinh sống đến tận bây giờ. Nghe anh Chinh bảo chỉ có những lúc quan trọng chị mới về thôi. Chị Hoa cũng khổ, vì cuộc sống mưu sinh, góa bụa nên chị mới quyết định vào Sài Gòn. Anh Thành bí thư cũng công nhận điều đó khi tôi muốn về nhà anh Phương thắp nén hương trên bàn thờ. Không biết, ở Sài Gòn xa xôi chị Hoa có làm mâm cơm tưởng nhớ đến anh Phương không?. Mình tin là có!


Anh hùng Liệt sĩ Trần Văn Phương và vợ - chị Hoa
Nghĩ mà buồn, năm 2008 mình về Quảng Phúc viết bài về chị , chiều nào chị cũng sang thăm mộ anh Phương. Mộ anh Phương hình như đưa từ Trường Sa về nghĩa trang năm 2004.

Năm 2009, Nghĩa trang liệt sỹ được hoàn thiện nhưng tấm bia chỉ đề dòng chữ liệt sỹ Trần Văn Phương. Mình bảo với bí thư Thành, anh Phương là anh hùng sao không đề Anh hùng.


Tấm bia trên phần mộ của anh Trần Văn Phương chỉ đề là liệt sỹ, thiếu đi rất  nhiều chi tiết trong đó có  hai chữ anh hùng.

Anh Thành bảo hình như có sự "chỉ đạo" làm đúng khuôn mẫu. Mình lớn tiếng, bây giờ em muốn làm tấm bia xứng đáng về anh như khắc ảnh, tên như phần mộ bên cạnh của một lão thành cách mạng, có được không?. Anh Thành nói, nếu làm được thì quá tốt. Mong mọi người cho mình ý kiến để làm tấm bia tôn vinh Anh hùng liệt sỹ Trần Văn Phương. Chứ nhìn tấm bia của anh mà mình nhói lòng quá (!?)

Người Ba Đồn
Nguồn:  http://nguoibadon.blogspot.com/2012/03/sao-hiu-quanh-anh-hung-liet-sy-tran-van.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét